Minh họa - Ao sen nhà tui |
2. Ra về, bàn luận về bộ phim với chàng (chàng hổng có đọc "Cánh Đồng Bất Tận" của Tư) nghe chàng nhận xét thấy càng hụt hẫng thêm.
- Anh thấy phim thế nào?
-Cũng được, làm xong bộ phim này nhà sản xuất lời quá trời luôn!!!
- !?!?!!?? Là sao anh?(trong lúc này mà còn nghĩ đến chuyện lời lỗ nữa)
- Chời, em hổng thấy hả?Phim tòan vô ruộng mà quay hông à, đạo cụ toàn thứ rẻ tiền đâu có tốn kém gì mà bà con ở quê mình rất hào phóng trong chuyện cho mượn mấy cảnh quay như vậy!!!
... !?!!? im lặng một chút xong tôi nói tiếp
- Em thấy bi kịch quá, tại nghèo mà ra nông nỗi anh há!
- Anh thấy xuất phát của bi kịch này là tại thằng cha buôn vải chứ có phải do cái nghèo đâu em!!!
Thấy tôi im lặng có vẻ không vui chàng nói tiếp:
- Anh không đọc tác phẩm nên anh không biết nó ra sao nhưng hôm nay anh coi phim thì anh thấy vầy nè : Tại sao một người đàn bà có thể bỏ hai đứa con để ra đi vì mấy khúc vải đẹp đó vậy!?!?! Trong khi chồng vẫn lo làm ăn kiếm sống chứ có phải bỏ bê mấy mẹ con đâu. Ở quê mình mà có chồng con như vậy thì đâu có mấy người đàn bà nỡ bỏ ra đi. Trừ khi nào chồng say xỉn,đánh đập mà chưa có con thì người ta dễ ra đi như vậy chứ 2 đứa con rồi ai mà nỡ bỏ đi theo kiểu đó!!!! ...
Tôi hổng biết nói sao nữa, tại chàng nhà tôi hiểu không tới ý đồ của đạo diễn khi chuyển thể tác phẩm hay khi chuyển thành phim đạo diễn đã bỏ mất cái hồn của tác phẩm đâu rồi nên người xem thấy nó tầm thường quá chăng!!?!!?!?
2 nhận xét:
ông buôn vải thì giàu hơn thằng chăn vịt là cái chắc rồi. Phụ nữ cũng có nhiều loại, nhất là phụ nữ đẹp (như em TT Hà).
Hì hì ... đúng là người đẹp thì ít bao giờ chịu nghèo bạn hén
Đăng nhận xét