Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

Chuyện ngày ấy và bây giờ

 Ngày này của 10 năm về trước tôi là một con bé con từ tỉnh lỵ lên Sì phố bắt đầu cuộc đời của một sinh viên ... ngơ ngác như bò đi lạc. Tài sản giá trị nhất có được là chiếc xe đạp, tôi không thích đi xe bus lắm một phần vì say xe một phần vì sợ móc túi nên chủ yếu là đi học, đi làm bằng xe đạp. Sinh viên học trường Kinh Tế không được học ở một cơ sở mà phải thay đổi cơ sở liên tục, tôi nhớ hồi học đại cương thì học ở Nguyễn Văn Thủ và Hoàng Diệu 2 cơ sở ở hai nơi nên tui chạy tới chạy lui đuối luôn.
10 năm nhìn lại coi mình đã thay đổi như thế nào nhé:
- Ngày ấy, tôi có thể đạp xe hơn 10km đi về để kiếm cái bằng "xóa mù" với người ta, bây giờ tôi bước ra đường là trèo lên xe máy mà phi đôi khi còn trễ giờ làm ...
- Ngày ấy, tôi rất ghét son phấn trét lên mặt mình vì tự hào làm da mình đẹp sẵn rồi ,còn bây giờ ra đường mà không make up là tôi thiếu tự tin hẳn đi
- Ngày ấy, tôi có thể "chén" thoải mái kem, trà sữa, bánh ngọt mà không mảy may lo tăng cân, bây giờ chẳng hiểu vì sao mình lại dễ tăng cân đến thế mặc dù không dám đụng đến mấy món đó. Thôi kệ làm chân dài không được thì làm chân tròn vậy ... :;)
- Ngày ấy tôi đi ngủ lúc 12h đêm và dậy lúc 5h sáng nhưng vẫn tỉnh táo để đi học và đi làm, bây giờ 10h tối là đã lên "chuồng" rồi sáng 6h30 mới dậy mà lúc nào cũng cảm thấy thiếu ngủ.
- Ngày ấy, có chàng trai nói "Anh thề anh chẳng yêu ai ngoài em" thì tôi rất cảm động và tin liền, bây giờ chàng nào mà nói với tôi như thế thì tôi ... cho ăn bạt tai liền chứ ở đó mà tin ...(dzữ dzằn quá ta)
- Ngày ấy, tôi rất thích những nơi đông đúc xô bồ xô bộn như: bar, cafe nhạc rock, thích làm chủ những cuộc vui quậy tưng bừng, bây giờ tôi thích nghe nhạc hòa tấu, rất ngại đặt chân vào một cái bar và hầu như đã bỏ đi bar khoảng 3 năm nay .Chắc tại thấy mình già không bằng mấy tụi trẻ mà ngại chăng ... :(
- Ngày ấy, tôi mơ ước rằng khi đi làm có tiền mình sẽ "phượt", bây giờ trong túi tôi lúc nào cũng có tiền (chỉ có điều hỏng biết là bao nhiêu thôi ... :)) ) mà tôi lại không có thời gian để mà lang thang.
- Ngày ấy, tôi rất kỳ thị những người HIV, bây giờ tôi có thể làm bạn được với những người ấy rồi.
- Ngày ấy và bây giờ có xa nhau lắm đâu mà tôi thay đổi 180 độ vầy nè trời ...
...v.v...
Còn nhiều chuyện ngày ấy và bây giờ lắm nhưng thôi không thể kể ra hết làm gì. Vì bạn tôi nói nhớ hòai đến chuyện cũ là dấu hiệu của tuổi già mà tôi không muốn mình già .
Việt Hà - 20 ngày tuổi

P/S : T có đọc bài này cũng đừng ngạc nhiên nhé em bây giờ khác ngày xưa lắm rồi.

2 nhận xét:

Đỗ nói...

He he... lúc trước có ku nào dám xạo với con gái miền Tây để cho bạn ghét đàn ông tụi tui quá dzậy?

miss_sadec nói...

Dạ em cũng bị lừa mí lần rồi bác ạ, mà cũng không bỏ được tật mê trai chứ hổng chịu mê gái :))