Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010
Úynh ghen
Mấy hôm nay Sài Gòn chiều nào cũng mưa! Mưa không to nhưng rả rích làm kẹt xe quá chừng . Đứng bên đây cầu nhìn về nhà phía bên kia cầu chỉ cách 300m thôi mà không sao về được. Đứng ngồi không yên trong cái mớ kẹt xe hỗn độn đó bỗng dưng có một đám người khỏang 5-6 người phụ nữ đi bộ băng băng từ trên lề xuống xông xồng xộc vào nắm tóc đánh túi bụi vào chị đi LX đứng cách tui 3 cái xe máy vừa đánh vừa chửi "Đồ con ... giật chồng bà, bà đánh cho chừa" ...blv...blv ... tui hỏang kinh hồn vía vì đây là lần tiên thấy đánh ghen, ngộ là xung quanh tui tòan là nam tử hán đại trượng phu hong hà mà không ai đứng ra can ngăn hay gì hết đó chỉ đứng nhìn rồi ngó lơ ra bàn tán xì xào. Tui thấy hỏang quá hẻm biết phải làm sao vì bên kia đông người quá mà chỉ có mình mình làm sao mà chống đỡ phụ người ta đây(cái này là nhiều chuyện nè) tui la lên "Bớ người ta ăn cướp, ăn cứơp mấy người này dựng chuyện đánh người ta để cướp đồ nè". Tui la om sòm và nhảy loi choi phía ngoài vì kẹt xe không nhào qua kéo người kia ra được, mấy người phụ nam đứng gần đó thấy nhột hay sao í mới kéo người áo đen phía đám người kia nói :"Công an tới kìa ". Đám người này thấy tui la loi choi như vậy cộng thêm tiếng kêu công an tới và đám đông xung quanh bắt đầu có phản ứng thì vội bỏ tản mát ra. Mọi người mới xúm xít vào cô gái bị đánh đó hỏi han cô gái lấy dầu cho cô ấy xoa, cô ấy không nói gì chỉ khóc nức nở xong lên xe nhích vào dòng người kẹt xe tiếp tục. Từ đó về đến nhà tui nghĩ lan man sao trên đời này có nhiều người vô tâm vậy ta?!?! Nếu lỡ mai mốt mình có bị gì ở ngoài đường chắc người ta cũng chỉ ngó rồi xì xào chứ không có ai giúp mình đâu nhỉ?!!?!? Câu hỏi chưa ai trả lời ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
5 nhận xét:
Bộ ham đánh ghen lắm sao mà "nếu lỡ mai mốt...
He he...
Thì mình học cách quýnh trả thôi :)
Mai mốt lỡ có ai gây chiện, bạn có thể alu cho Phú và tui, tới liền, hì hì...
Đùa với bạn cho vui một tí (lúc đau răng). Chứ bây giờ thói xấu vô cảm của xã hội đã đến hồi báo động.
Đa tạ bác Đỗ và anh Phú nhưng em hy vọng em không bao giờ gặp trường hợp như thế này ... chỉ thấy thui mà em đã hỏang kinh hồn vía rồi còan sức đâu mà đánh đấm anh Phú ui
Đăng nhận xét