Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011

Entry hổng biết đặt tên

1. Đi về như con thoi giữa ba nơi SG - SĐ - VL suốt mấy tuần nay, tôi cảm thấy làm như mình yêu những chuyến xe đường dài hơn, không còn cảm giác buồn nôn hay khó chịu khi lên xuống xe nữa. Không ở đâu cố định trong thời gian này, có cảm giác mình giống như ông bụt ở đâu cần là xuất hiện. Sao năm ni gia đạo hẻm bình an tí nào cả làm rối tinh rối nùi lên cả. Hy vọng sang năm sẽ khá hơn không còn lộn xộn như vầy nữa.
2. "Chiều chiều vịt lội kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều rột đau"
Tôi nhớ má mình thật nhiều khi ngồi ở bến sông nhà ngoại ngắm mấy con vịt xiêm rỉa lông. Không hiểu sao lại nhớ dù đâu có xa xôi gì đâu mới gặp hồi sáng đây mà, ngộ thiệt, có những khung cảnh nhìn là nhớ má, nhớ nhà dù sát vác. Sông quê mùa này nước vẫn còn nặng phù sa nên đục.
Bến nước quê

3. Tự dưng thấy cái hình, muốn nghe bài " Ru lại câu hò". Thấy mình sến quá nhưng thôi kệ hôm nay tâm trạng quá viết nhăng cuội và nhớ đâu đâu hông hà

7 nhận xét:

Mikki nói...

ờ, hy vọng sang năm gia đình Ms_sadec sẽ khá hơn! :)

Dã Quỳ nói...

Nhỏ ui, chỉ còn ít ngày nữa thôi là năm Dần này đi qua rồi. Mong là qua năm con Mèo thì gia đình em (và gia đình DQ cũng thế) sẽ an bình hơn và đỡ lo lắng nhiều hơn nha!

Chèng ui, sao đi tuốt về VL luôn dzạ ???

Đỗ nói...

Chắc là M.S chạy qua lại từ hổm tới giờ vẫn lo việc gia đình phải không?
Muốn nói với bạn ráng ráng nghe.

TM nói...

sáng nay đi ngang 1 ngã tư,thấy 2 vc mù bán vé số ca cải lương về Tây Nam bộ, đứng nghe mà muốn khóc.

Mong em gia đạo sớm bình an

guy nói...

thế nào cũng ổn
hết thẹo chưa khao đi

Tanya nói...

chúc gia đình em mọi việc bình an vui vẻ.

DT nói...

Chúc Miss Sadec một cái Tết vui nhe. Chúc vui.