Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Cầu cá vồ

1. Cái vấn đề WC là vấn đề tế nhị nhất mà sao đối với người dân ở xóm tôi nó thật là tự nhiên, người ta có thể làm chuyện đó ở nơi có nhiều người qua kẻ lại. Tôi nhớ hồi thời sinh viên tôi có rủ nhỏ bạn quê ở Quy Nhơn về nhà chơi, nó lưỡng lự nửa đồng ý nửa không ,tôi gặng hỏi thì nó ngập ngừng nói: "Nhà mày đi WC ở đâu?!?". Lúc đó mới té ngửa ra là nó sợ cái cảnh cầu cá ở miền Tây. Tôi nói nhà tôi có WC ở trong nhà rồi, lúc đó nó mới mạnh dạn đồng ý về.
Trong lúc rảnh rỗi về thăm nhà và dưỡng thương tôi hay loanh quanh trong xóm ghé nhà người này người kia chơi, nhà ai bây giờ cũng xây lại và đều có WC trong nhà hết rồi, cứ tưởng như vậy thì sẽ xóa sạch cầu cá ở xóm rồi chứ. Ai dè, một hôm tôi ghé nhà bà Sáu Ấu chơi nói chuyện trên trời dưới đất với ông bà Sáu cả tiếng đồng hồ tôi thấy người ta ra vô hè nhà Sáu cũng nhiều, tôi hỏi thì bà Sáu nói sau hè nhà bà có cầu cá tra nên người ta ra vô đi ... đó mà. Tôi nói: Ủa, Sáu có WC trong nhà rồi mà, còn để cầu chi nữa cho mất vệ sinh Sáu?!?! Ông bà Sáu cười cười nói, có WC trong nhà cho sang chứ đi ... hổng được, toàn đi cầu cá không à. Trời đất! Tôi nghe xong muốn té ghế luôn. Thế là tôi quyết tâm tìm hiểu coi còn được bao nhiêu cây cầu cá ở Xóm Chài này.
2. Ngày xưa, à mà không hồi những năm chín mươi đến khoảng năm hai nghìn lẻ ba thì xóm tôi có ba hầm nuôi cá vồ, cá tra lớn mỗi hầm có khoảng ba đến bốn cây cầu dùng cho việc giải quyết bầu tâm sự cho cả xóm, điều đặt biệt là ba hầm này đều nằm ngoài mặt tiền đường nhiều người qua lại, có hầm còn được 2 mặt tiền nữa là khác.Sáng sáng cả xóm kéo nhau ra giải quyết mọi nỗi sầu ở đó, người ngồi bên trong lú đầu ra nói chuyện bàn tán rôm rả với người đứng chờ bên ngoài... hjxhjx nhớ tới cái cảnh đó tôi thấy tức cười. Có lần ông Ba Tà La xỉn quá sức đi ra đó té một cái ùm xuống hầm tụi cá vồ tưởng miếng mồi to bay đến đớp lia đớp lịa, quẫy đạp om sòm cũng may là ngay mặt đường nên người ta đi ngang thấy vậy nhảy xuống kéo ông vô nếu không là ông đã mất mạng.
Có nhiều chuyện cười ra nước mắt xung quanh cây cầu cá này, trẻ con đứa nào cũng đã từng té cầu vì cầu chỉ là một cây tre, cây gòn hay cây dừa bắc ra giữa hầm, xung quanh dừng mấy tấm lá lợp nhà. Có một chị nọ trong lúc đang ngồi ở đó thì trời chuyển mưa, gió thổi mạnh làm rớt tấm lá che chắn xuống, hai bên trống hơu trống hoác làm chị hoảng quá kéo quần đứng dậy hổng biết có kịp ... chưa nữa. Chị họ tôi đi ra đó nhằm lúc cây mục gãy cũng té lọt cầu, đang ngồi gặp người quen đi ngang cũng kêu một tiếng để chào nhau ... nghĩ lại thật tức cười.
Cứ tưởng khi điều kiện kinh tế khá giả xây được WC trong nhà rồi bà con sẽ bỏ cầu cá chứ, ai dè thói quen xưa không bỏ được, tôi đi một vòng xóm thì thấy còn lại cả chục cây cầu cá sau hè nhà. Có điều kiện nên người ta làm cầu vững chắc và đẹp đẽ hơn để phục vụ cho việc ... của người nhà nhưng tôi vẫn thấy nó gây mất vệ sinh nguồn nước sao sao đó, ngay cả nhà ngoại tôi có WC trong nhà nhưng vẫn không bỏ được cây cầu cá vồ sau nhà, và WC chỉ dùng vào ban đêm cho việc tè thôi, chứ cả nhà ngoại tôi không ai chịu sử dụng WC đúng chức năng của nó. Tôi có ý kiến thì bị quạt cho một trận : chưa là gì mà bày đặt chối bỏ gốc quê, quê chớt mà nói chuyện như mình là người Xì Phố thứ thiệt ... thôi tôi thua luôn. Hổng lẻ giữ gìn gốc quê là phải giữ luôn mấy cây cầu cá vồ hả ta?!?!?
Không biết bao giờ mới xóa được cầu cá vồ ...
(Có chộp một tấm ảnh cây cầu cá vồ có người ngồi nhưng hổng dám pốt, sợ ô nhiễm :))

8 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

Nhỏ kể chuyện làm DQ nhớ lại hồi năm 1990 vê` miệt dưới đó quá mợi. Lần đầu tiên thấy mấy cây cầu cá vồ đó mà .......nhịn luôn. Nói ra thì bị chửi té tát lun á. :) :)

(chết rùi, DQ bị nghiện mấy mẩu chuyện của Xóm Chài rùi nà)

BeBo nói...

2 năm trước chị về quê Ngoại của Be, Bo, giờ nhà ai cũng có WC trong nhà , nhưng trong lúc mọi người xúm nhau c huyện trò thì thằng con bà chị 15 tuổi rồi, xé tấm giấy báo lính quýnh chạy, chị hỏi nó đi dâu mà gấp vậy, bà chị nói nó đi cầu cá, từ ngày nhà chị có cầu tới giờ thằng con không bao giờ chịu ngồi ị..., thế rùi ai cũng nhau nhau tán thành chuyện đó, quá tếu lun.

Đỗ nói...

Xài cầu cá một hai lần, riết rồi quen. Bỏ cầu cá đi rồi cũng quen thôi.
Hồi một chín năm nẳm, ở dưới miền Tây, hai đứa ngồi kế nhau còn "cho mượn tờ báo coi miếng coi"... he he.

Chơn Ngọc nói...

Vô blog chị vài lần nhưng giờ mới comment vì đọc bài này nhớ VN qúa,nhà ông nội CN ở dưới quê nên nhắc tới cầu cá này là nhớ lại nhiều kỉ niệm xưa lắm,thật vui lắm,tối tối mới dám đi cầu cá này,1lần đi là rủ cả đám khoảng 7,8 người gì đó đi chung cho khg sợ "ma"....vậy mà cũng có lần bị thằng nhóc bà con nhát ma,sợ xanh mặt mày ,chạy muốn lết luôn....thích blog của chị lắm....

Unknown nói...

Cái cầu này thì anh có vô số chuyện để kể vì anh lang thang ở miền tây nhiều lắm, có chuyện cười ra nước mắt, hôm nào anh kể chuyện để cạnh tranh với em nhé

miss_sadec nói...

Chị DQ: :)...thank chị đã thích chuyện ở xóm chài. Mai mốt sẽ kể tiếp.
Chị BeBo: chuyện này đúng là tếu thiệt chị ơi, hổng biết bao giờ mới hết dzụ cầu cá nữa

miss_sadec nói...

Bác Đỗ: Người dân ở xứ em hổng chịu quen với WC bác ui, cứ đòi cầu cá cho mát hem à :)
Chơn Ngọc: Cám ơn bạn đã thích blog mình, kỷ niệm ngày nhỏ vui hén bạn
Anh Phú: kể đi anh, anh mà kể thì hay hơn em nhiều

DT nói...

Merry Christmas miss Sadec nhe. Chúc bạn và gia đình một Giáng sinh vui vẻ nhe. Thân mến.