Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

Phim và đời

1. Đề tài này đã từng bàn trong blog cũ rồi nhưng vẫn thấy thích nên đem ra nói tiếp ... hí hí.
Cả tháng nay tôi đọc Thiên Long Bát Bộ của Kim Dung (mỗi ngày 5 trang) đến hôm qua mới xong hết bộ. Mặc dù đã coi phim nhiều rồi nhưng vẫn thích đọc truyện , ngẫm lại tui thích đọc truyện hơn xem phim, đọc truyện tha hồ mà tưởng tượng anh hùng này mỹ nhân kia ra sao chứ coi phim không "đã" bằng. Trong TLBB này có rất nhiều anh hùng hào kiệt nhưng tui hổng thấy phái cha nào bằng cha : Đoàn Chính Thuần. Không hẳn là thích nhưng thấy cuộc đời ông trùm cưa gái này hay hay,có nhân có quả. Hay ở chỗ là con người đẹp trai này coi không có gì đặc biệt mà được nhiều cô mê tít. Đương thời vơ vét vô vàn mỹ nhân (tất cả các mỹ nhân trong phim đều dính líu đến lão gia gia này không vợ thì cũng là con gái). Đặc biệt là người nào ông cũng yêu say đắm, yêu quay cuồng, yêu như chỉ yêu... mình ên em í (thế mới là cao thủ chứ!). Cô nào cũng thấy ta là số một của chàng, khi biết ra chàng có quá nhiều "số một" vẫn cứ yêu thắm thiết như thường nhưng kèm theo cái màn ghen tuông tìm nhau mà xử :(. Thiệt là tội nghiệp đàn bà con gái trong cái truyện này, lúc đầu tui cũng rất tức cha này lắm người gì đâu mà lăng nhăng phát khiếp làm gì mà con cái rơi rớt dọc đường tùm lum làm như quên cột thun lại í nhưng khi đọc tới cái đoạn Đao Bạch Phụng đọc mấy câu thơ với Đoàn Diên Khánh thì tôi đã hiểu là Đoàn Dự hổng phải là con của chả, tôi thấy hả dạ dzô cùng, thiệt là trời cao có mắt. Hổng có câu nào diễn tả hay hơn câu đó :)), cũng may cho chả là chả không biết tin đó lúc còn sống chứ mà biết thì chắc chả tự tử quá. Mà cái chết của Đoàn đại gia này cũng rất lãng tử nhé, mấy bà vợ đều chết chung nằm la liệt xung quanh, làm như sợ chả đi một mình cô đơn hay sao í nên có mấy bà tự tử theo luôn nà, chắc xuống dưới mấy bả cũng cãi nhau ỏm tỏi nữa quá.
2. Hôm nay xóm tôi có đám tang, người đàn ông vừa mất còn khá trẻ sinh năm 71, anh ra đi để lại vợ và hai đứa con còn nhỏ quá đứa lớn học lớp 2 đứa nhỏ 3 tuổi. Lúc tôi về xóm này anh với chị mới lấy nhau và chị đang có bầu đứa đầu, sinh con xong chị tình nguyện nghỉ làm công chức ở nhà nuôi con và phụ giúp anh mở rộng cửa hiệu kinh doanh. Công việc tốt đẹp dần lên, chị cho ra đời thêm một công chúa rất dễ thương nữa, công việc mần ăn của anh chị ngày càng phát đạt nhưng oái ăm thay một hôm uống rượu về anh bị tai biến phải nằm viện cả tháng nhưng nhờ sức trẻ nên đã đỡ nhiều lắm về nhà được mấy tháng thì anh bị lại té ngất xỉu trong nhà tắm lần này nghe đâu nặng hơn lần trước nhiều, nằm viện được một tháng thì anh ra đi. Lúc anh nằm một chỗ có mình chị tận tình chăm sóc lo lắng chuyện việc cá nhân của anh từ lớn đến nhỏ, thiệt không có gì quý bằng tình vợ chồng. Xin chia buồn với chị, cầu cho linh hồn anh siêu thoát. Mong chị có nhiều  nghị lực vượt qua đau buồn để chăm sóc tốt hai đứa nhỏ như lời chị hứa với anh lúc lâm chung.

3 nhận xét:

Đỗ nói...

Chưa tới 40 đã đi xa, buồn quá, cầu mong gia đình bạn ấy vượt qua. Bạn ấy chắc bị mạch máu não chăng?
Có một điều: lúc gian nan hay bệnh tật luôn chỉ có vợ hoặc chồng kế một bên, đó là điều tâm niệm.

TM nói...

Đọc cái bộ này lúc lớp 7, lớp 8 gì đó, cũng mê lắm. Mà chỉ thích Đoàn Dự thôi :). người gì mà yêu mê yêu mệt, yêu là hổng còn sĩ diện tự ái gì luôn, chỉ biết người mình yêu thôi.
Mà trong các nhân vật của KD, lại thích nhất nhân vật A Tử, em gái A Châu. Một tính cách rất đặc biệt. Ác mà ko hề nghĩ rằng mình ác :)

miss_sadec nói...

Bác Đỗ: Dạ đúng vậy bác, gian nan bệnh tật khó khăn thì có lẽ chỉ có người bạn đời bên cạnh mà thôi
Chị Mía: A Tử đúng là nhân vật đặt biệt, em thích cô này hơn Vương Ngữ Yên nữa đó chị