Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Cận thị lợi hay hại?

Cận thị lợi hay hại?!?!Tôi tự hỏi mình hòai câu hỏi đó, nhưng tía tôi khen con đeo mắt kính thấy đẹp ra - chắc có lẽ ngày xưa cô bồ cũ của tía cận nên tía thấy ai đeo mắt kính đều đẹp.Chàng nhà tôi hỏng có cận nhưng lại muốn đeo kính nhìn cho nó tri thức. Nhưng kể ra tôi không thích đeo kính tí nào vì đeo cái kính vào tôi thấy mặt mình ngu ngu sao í,  không có kính thì tôi tự tin với gương mặt mình hơn vì thế tôi thường không đeo kính. Người cận thị khi không đeo kính thì không bao giờ thấy rõ rệt những vành bao phía ngòai của các đồ vật. Đối với tôi, khi không đeo kính tất cả mọi vật đều có hình dáng hết sức lờ mờ. Một người có thị giác bình thường khi có thể phân biệt được từng lá, cành cây riêng biệt trên nền trời. Còn tôi thì chỉ nhìn thấy một khối màu xanh không có hình thù rõ rệt, mờ mờ ảo ảo, như một hình kỳ lạ vậy. Nhưng cận thị mà không đeo kính thì cũng có cái lợi của có nhé :
- Trong mắt tôi mặt người nào cũng trẻ trung quyến rũ hết á chắc tại vì tôi không nhìn thấy rõ những nếp nhăn và những vết sẹo nhỏ.
- Đi mưa thì không phải ước gì mắt kính mình có cần gạt nước như xe hơi.
- Không đeo kính thì tôi không dám phóng nhanh vượt ẩu chỉ dám chạy chậm chầm chậm thôi .
Lợi thì ít xỉn nhưng hại thì quá chừng nè :
- Ban đêm, tôi không nhận ra những chiếc xe hơi đang phóng lại gần mà chỉ thấy hai vùng sáng chói lòa (hai đèn pha ô tô), đằng sau là một khối tối om. Hixhix ... có lần chạy ngược chiều trên cầu ĐBP suýt chết vì tưởng đó là 2 cái chiếc xe máy chạy song song với nhau nên định phóng vào giữa làm tài xế bóp kèn inh ỏi và chửi tôi quá chừng.
- Có lần ông anh của chàng tôi gặp tôi trên đường vẫy tay chào mà tôi hỏng chào lại ổng về mách mẹ chàng là tôi với chàng có chuyện gì rồi nên gặp ổng mà tôi không chào ... oan quá, tôi nào thấy rõ ai đâu.
- Tôi không chơi đánh cầu lông nửa vì không thấy trái cầu đâu sao mà đỡ.
- Hôm qua đưa nhỏ cháu đi học lớp tiếng Nhật vì sợ trễ nó hối chạy muốn chết quên đeo kính luôn, khi về tôi bị hai anh bồ câu thổi vì tội lấn tuyến mà tôi đâu có thấy ảnh chỉ tôi đâu nên tôi dzọt thẳng ai dè ảnh lấy ngựa chiến rượt theo tôi. Tôi ngơ ngác hổng hiểu sao anh í chạy theo mình mà còn kêu mình tấp dzô, hồi nảy đi gấp hỏng có giấy tờ xe, bằng lái, quan trọng là hỏng có tiền nửa nên tôi lo vô cùng... hixhixhix, Sau một hồi nạt nộ và lên lớp cho tôi một bài học vì tội công an thổi mà dám bỏ chạy, tui phân bua là em cận mà không mang kính nên không thấy mấy anh thổi, anh ấy nhìn tôi đầy nghi ngờ xong anh ấy hỏi giấy tờ, cái gì tui cũng nói hỏng mang theo hết, ảnh cũng ỏai nên gắt:
-  Làm gì mà ra đường không mang gì theo vậy?Có tin tui giam xe không?
Tui thật thà : - Dạ tin, Em đưa nhỏ cháu đi học, gấp quá nên hỏng có mang gì ... em ... em ...em cũng hỏng còn xu nào để mời anh uống cafe thuốc lá nữa. Anh thông cảm cho em.
Ảnh trợn mắt ngó tôi một hồi như ước lượng,rồi nói : - Thôi chị đi đi.
Mừng húm , tui cám ơn rối rít rồi lên xe dzọt lẹ, trên đường dzìa tôi còn hỏng hiểu sao hai ảnh thả mình nữa chắc tại thấy tui tà lỏn áo thun dép lê mặt mày ngơ ngác như nuôi con mọn nên tha chăng.
Đây là lần đầu tiên tôi bị bồ câu vịn mà không tốn xu nào nên tôi hớn hở vô cùng, nghĩ chắc tại mình ở hiền gặp lành nhưng dù sao trong lúc ngâm cứu chuyện mổ mắt thì cũng ráng mà đeo kính chứ chưa chắc lần sau hên như vậy.Kể ra cũng vui.

4 nhận xét:

Đỗ nói...

Chuyện gặp bồ câu vui vui.
Nhưng ra đường không mang kính như vậy không nên một tí nào.
À mà không chừng có lúc tui bạn đụng nhau ở lớp tiếng Nhựt con nít ở hồ bơi Ng. Bỉnh Khiêm đó. Nhỏ cháu bạn đưa đi học phải tên Minh Nhựt hôn?

miss_sadec nói...

Đúng rồi bác ơi nó tên Minh Nhật nhưng mà là con gái nhá chứ hẻm phải con trai. Í, hổng lẻ hai đứa nó học chung lớp sao ta?trùng hợp dzữ vậy ta?!?!?

Mẹ Chuột Mèo nói...

Chị không thích đeo kính thì hãy đeo contact lens, ra đường nhìn không rỏ ràng nguy hiểm á chị.

miss_sadec nói...

Cám ơn Mẹ Chuột đã ghé thăm nhà em. Em đang tập đeo contact lens nè chứ không đeo kính cũng sợ lắm chứ. Cho em ghé thăm nhà Mẹ Chuột nhé!:)