Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

"Người" hay "Con"

1. Dạo này hơi rảnh rỗi, tôi có nhiều thời gian dành cho những việc thời sự như xem mấy cái video clip về việc tắm cho trẻ con và cái vụ án người chết như rươi ở Campuchia. Tôi thật sự bị ám ảnh, ám ảnh đến nổi ngủ nằm mơ thấy người ta cũng đánh bé Phịnh ở nhà như vậy. Cái quái gì đang diễn ra thế này?!?!! Giống như là mọi thứ đang trở về thời trung cổ vậy đó, "người" đâu không thấy chỉ thấy toàn "con", có khi nào sau này con người trở lại thành con vượn không vậy??!!?!?!? Tại sao người ta có thể đối xử với một đứa trẻ con không biết gì một cách tàn nhẫn như vậy?!?!? Thua tôi tắm con chó Misu ở nhà nữa ^-^.
Xin chia buồn với gia đình những người đã mất và còn đau lòng hơn vì những người "không hề nghe tiếng hét la đau đớn của đồng loại".Thiết nghĩ, nếu ai cũng có một chút tình người, nhường nhau tí thì có lẽ nào lại chết nhiều đến thế? Đồng ý sợ hãi, nhưng di chuyển có trật tự thì sẽ thoát nhanh hơn, an toàn hơn là hỗn loạn. Khi nghe tiếng người hét lên vì bị giẫm đạp thì có mấy ai dừng lại để xem coi họ ra sao không nhỉ? Ai đó có chút đau lòng nào khi chính mình vừa mới giẫm đạp lên người khác khiến họ phải chết không?
2. Cũng do rảnh rỗi nên phát sinh ra nhiều chuyện không đỡ nổi, nhưng bù lại cũng đổi được một chút niềm vui nho nhỏ, vui vì giúp đỡ được người bị nạn thấy mình giống "người" chứ hổng phải là "con". Số là hồi sáng này, lúc dắt xe ra khỏi nhà thì nghe tiếng vỡ đồ loảng xoảng ở bên nhà hàng xóm, bình thường thì không để ý mấy chuyện lặt vặt ý đâu, lo chạy đi mần hổng kịp giờ nữa, chứ có thời gian đâu mà ngó nghiên nhà người ta. Nhưng hôm nay rảnh, nên mới lên tiếng hỏi vọng qua nhà hàng xóm là :
- Chị Thủy làm gì mà để vỡ đồ thế?!!?!
Tôi nghe có tiếng trả lời run rẩy phía trong nhà:
- Em ... em ... gọi anh Hùng (chồng chị) giúp chị với!!!
Tôi hoảng hồn khi nghe giọng chị như hụt hơi, vội hỏi :
- Chị có sao không?
- Chị ... chị ra máu nhiều quá...
Nghe tới đó tôi xanh mặt, tay chân run rẩy, vì chị mới có thai con đầu lòng được khoảng 3-4 tháng gì thôi mà, móc điện thoại gọi cho chồng chị xong, tôi chạy lên lầu nhà mình trèo qua nhà chị, thời may cửa sổ phòng chị không khóa, tôi phóng xuống đất thấy cảnh tượng thật khủng khiếp là chị nằm trên vũng máu mặt mày trắng bệt sắp xỉu tới nơi. Lấy hết sự bình tĩnh có được, tôi gọi taxi và mở cửa nhà định nhờ mấy anh thợ hồ đang xây nhà đối diện đưa chị đi cấp cứu thì anh Hùng cũng hớt hãi chạy về. Tôi và anh đưa chị đi cấp cứu, cũng may là không ảnh hưởng gì tới tính mạng chị nhưng đứa bé thì không giữ được nữa, nhìn cảnh hai vợ chồng ôm nhau khóc trong bệnh viện tôi mủi lòng quá chừng.
Chợt nghĩ người mẹ thật vất vả và đau đớn khi sinh ra một đứa con nhưng còn đau đớn hơn gấp trăm ngàn lần khi mất một đứa con. Vậy mà người ta nỡ lòng nào hành hạ một đứa trẻ chưa biết gì như vậy?!?!?! Không biết là "người" hay "con" nữa. ^-^


2 nhận xét:

Diên Hoàng nói...

Bà con xa, không bằng láng giềng gần là vậy :)

miss_sadec nói...

Đúng vậy anh ạ, hai vợ chồng họ cũng ngạc nhiên lắm vì thường ngày muốn gặp em cũng khó(em đi sớm về khuya hem à)tự dưng hôm qua cái có mặt em :))