Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Tía và chuyện nghề

1. Mấy hôm nay tôi lò dò làm hồ sơ nộp vào ngân hàng theo ý nguyện của tía và chàng. Từ khi nghị định 71 ra đời, rồi đến thông tư 13 ban hành tía tôi lòng như lửa đốt cứ nói gần nói xa về việc làm của tôi hoài, tía sợ mua bán khó khăn thì tôi càng vất vả, tía nói:
- Thôi con coi xin vô ngân hàng làm đi, tía đọc báo thấy ngân hàng tuyển quá chừng nè!
- Ủa, sao vậy tía?!!!?Con thấy làm ở đây ổn mờ!
- Thì về đúng chuyên ngành mình học tía thấy tốt hơn đó con à, chứ thấy nhiều luật lệ ra quá tía sợ mua bán khó khăn rồi con càng cực.
Chắc tía thấy một ngày tôi đi mần 8 tiếng mà ngồi cà phê đến 6 tiếng rồi nên tía lo. Tía đâu có hiểu tôi là sales thì tôi muốn làm gì thì tôi làm miễn đáp ứng đủ doanh số hàng quý thôi, đâu cần 8 tiếng tôi phải ngồi ở văn phòng, nhưng tía thấy như vậy là con gái tía cực khổ lắm. Tía còn vận động hành lang chàng nhà tôi kêu tôi xin việc vô ngân hàng làm một công chức bình thường cho an nhàn khỏe thân khỏi bon chen mua bán lọc lừa chi cho mệt.

2.  Tôi còn yêu bất động sản lắm, nếu không yêu thì những tháng ngày đóng băng tôi đã bỏ việc từ lâu rồi. Tôi yêu nghề vì ở đây tôi có những khách hàng như những người bạn, người thân trong nhà. Tôi có niềm vui khi khách hàng tôi chọn được tổ ấm vừa ý và có cả những nỗi buồn khi phải bán những căn hộ hay lô đất để chia tài sản khi họ ly dị. Có những khách hàng tin tưởng tôi như người nhà, họ mua bán cái gì cũng nói cho tôi nghe, đôi khi tôi cũng chẳng giúp ích được gì cho họ trong cuộc mua bán đó.
Có anh khách hàng rất tin tưởng và chỉ chịu làm việc với tôi, từ chuyện xây nhà biệt thự cho vợ, mua căn hộ cao cấp cho người anh yêu và thuê chung cư xoàng xoàng cho người yêu anh, cả ba người phụ nữ đó đều không biết nhau nhưng tôi thì biết cả ba.
Có chị khách hàng nọ lúc đầu rất ghét tôi vì chị nói tôi dụ dỗ chồng chị bán rẻ lô đất đẹp, nhưng khi thị trường tuột dốc thê thảm thì quay ra cảm ơn tôi rối rít và giới thiệu cho tôi vô số khách hàng tiềm năng. Cũng có những khách hàng rất là mất lịch sự, như khi làm thủ tục mua bán tôi cố gắng đảm bảo mọi quyền lợi cho họ trong khả năng của tôi thì họ lại thấy là tôi cố ý làm cho rắc rối để moi tiền họ, nhưng tôi không giận họ vì đó là một phần công việc và trách nhiệm của tôi.
Có những lúc tôi bật khóc khi thấy khách hàng coi thường mình quá như lần tôi đã cố gắng thuyết phục khách hàng bỏ thêm tiền tạo L/C trong ngân hàng để đảm bảo cho việc thanh toán vì tôi thấy có rủi ro trong cuộc mua bán này, họ đã kéo cả nhà lên chửi rủa mắng mỏ tôi quá chừng, nhưng khi nhờ cái L/C đó mà họ không bị mất tiền khi người kia lật kèo thì họ lại quăng cho tôi vài triệu như trả nợ không một lời cảm ơn và tôi cũng không thèm nhận số tiền ấy rồi delete luôn tên và số điện thoại khách hàng trong database của tôi, không take care gì ráo.
Nếu chia tay BĐS tôi cũng  buồn lắm chứ lại bắt đầu từ đầu ở một lĩnh vực khác cũng khá vất vả đây, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại để tía cứ nơm nớp lo sợ cho công ăn việc mần của tôi thì không nên tí nào, mà tía đã già rồi còn bao nhiêu lâu nữa đâu, nếu tôi không nghe lời tía bây giờ lỡ sau này tía trăm tuổi tôi lại ngồi hối hận như tía tôi bây giờ hay hối hận vì những việc không nghe lời ông bà nội ngày xưa.

3. Vì tía, vì chàng và cả vì con nữa, con sẽ cố gắng học lại bài để thi vào ngân hàng làm việc ổn định không bon chen cực khổ cho tía vui nghen tía! Tía ráng chờ ngày con thi đậu dzô ngân hàng nghen, có thể hơi lâu đó tía, biết đâu con phải thi hai ba lần vì con gái tía vồn hổng giỏi giang bằng ai mà.

6 nhận xét:

Mrs. Truong nói...

Chời ơi, sao miss_sadec nghĩ là làm việc trong ngân hàng thì không bon chen cực khổ vậy? Nếu không phe cánh này nọ, dám còn cực khổ và phải bon chen hơn là buôn bán nữa í chứ.

Moon nói...

Người ơi, nhớ rằng làm gì cũng phải có sự yêu thích của mình là được, nha, chớ không vì tía hay vì chàng. Nếu vì ai đó, sau này sẽ có những hối tiếc đó nghen.
Bây giờ mà nói tới chuyện học hành, nghe lạnh toát mồ hôi, ha ha

Diên Hoàng nói...

Mèn đéc wơi, cái màu vàng cháng choi là chói chang, giống mí bà lên đồng wá xá wà xa kekekekekek

Dã Quỳ nói...

Á chùi ui, hôm nay Miss này sơn quết nhà cửa màu chi mà chói chang quá dzậy nè. Đau mắt quá ...hu hu hu ....

Miss SD ui, mần chi thì mần, miễn là công việc mình thích và là công việc tốt thì đặng rồi heng. Đừng có thay việc rùi mai mốt hối hận là muộn màng lun á :) :)

miss_sadec nói...

Mrs. Trương: Mít hổng nghỉ NH là nơi an nhàn,mà tía Mít nghĩ thế mới chết chứ :(
Chị Moon: Em ngán học hành tới cổ rồi chị ạ mà cũng phải học. Hì hì, học thì học thi thì thi chứ em nghĩ mình hổng đổi nghề nổi đâu vì chưa có tình yêu vào cái nghề khác chị ạ

miss_sadec nói...

Anh Hoàng: Hí hí, anh "khen" nhà em chói chang là em thành công ùi, em lúc nào cũng nổi bật giữa đám đông mờ ... :))
Chị DQ: Chòi nhà em tuy nhỏ và nghèo nhưng được cái em siêng làm cho nó nổi lắm chị, mỗi mùa em sẽ thay cho nó một màu nổi :))
Cám ơn chị cho em lời khuyên, em nghĩ để thay việc thì còn lâu lắm nhưng cũng ráng màu mè cho tía dzui